Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn em biến hoá khôn lường
Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao biến số cho một đời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gic như giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng
Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều
Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.
Anh viết thư tặng người em gái nhỏ
Kỷ niệm ngày chung học mái trường xưa
Khi gặp em anh biết nói gì đây ?
Vì ta ở song song từ vô cực
Rồi một hôm ta đồng quy tại gốc
Em mỉm cười tiếp tuyến bên anh
Anh vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy rằng em xinh cực đại
Em chưa hiểu anh đành lòng phải giải
Bài toán hình bằng quĩ tích tương giao
Nhìn em cười anh định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau ta đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần ghi
Về hệ luận ái tình không ẩn số
Em không muốn anh cũng tăng tốc độ
Em hững hờ anh lại biến thiên nhanh
Chắc là em xác định tuổi thư sinh
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng anh buồn khó tả
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Anh mong em đưa điều kiện tương lai
Cho anh sống với cõi lòng đơn giản
Anh với em tình yêu ta đồng dạng
Sống bên nhau chắc tỉ số cân bằng
Anh nghĩ rằng khỏi biện luận lăng nhăng
Mà chỉ lấy tiên đề ra áp dụng
Anh có thể chứng minh điều đó đúng
Vì tình ta như ngàn điểm điều hào
Nếu bình phương rồi lại lấy căn ra
Thì chẳng khác điểm nào trong quỹ tích
Yêu là gì cho tôi xin định nghĩa
Yêu chính là tình cảm của chiều cao
Hai tâm hồn đồng dạng yêu nhau
Rồi từ đó suy ra định lý
Yêu nối tiếp khi tình yêu chung thủy
Yêu dối lừa khi hai góc phụ nhau
Người yêu thật yêu rồi sẽ khổ đau
Tình đổ vở khi có đường phân giác
Muốn trùng bề mặt của tình yêu
Thì phải lấy hình chiếu của nụ cười
Đem nhân với chiều dài của góc mặt
Anh biết em trong phương trình hoá học
Và quen em khi phản ứng cân bằng
Từ phương trìng oxi_hoá mangan
Tình hai đứa hoà trong dung dịch
Và xa em khi hoà axit
Và quen em khi phản ứng cân bằng
Em nói em yêu những đường tròn
Ngàn đời không tính được số pi
Hơn nữa đường tròn luôn hoàn hảo
Anh bảo tròn trịa để làm chi?
Em nói em yêu toán dựng hình
Tuần tự các bước đúng như in
Anh nói cuộc sống không cần thế
Mà cần những bài toán chứng minh.
Em nói em yêu những phương trình
Cân bằng, sóng gió chẳng rung rinh
Anh bảo cũng cần bất đẳng thức
Để thấy giá trị của phương trình.
Em nói em yêu tuổi chúng mình
Hai đứa chung nhau một niềm tin
Anh bảo bây giờ em mới đúng
Anh với em, chung một chữ tình.
Đường vào tim em như đồ thị hàm số
Uốn ngoằn nghèo hệ toạ độ hàm sin
Anh yêu em bằng cách lấy trung bình
Dáng kiêu sa chia đôi cùng cá tính
Anh với em, hai đường thẳng song song
Biết nhau đấy, nào có mong gặp mặt
Đến chân trời, anh tin nó sẽ cắt
Dù bây giờ, em còn ngoảnh mặt quay đi.
Em đã nói bất đẳng thức cô si
Cả hai số đều phải dương mới được
Đôi môi em, cong hình hàm số ngược
Anh ước mình được là tiệm cận cho em.
Ánh mắt em, lát cắt vàng sắc lẹm
Cứa lòng anh đứt trọn vẹn từ tâm
Tình yêu em, phương trình vô số ẩn
Anh là nghiệm duy nhất của đời em.
Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ
Em số ảo ẩn mình sau số mũ
Phép khai căn em biến hoá khôn lường
Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương
Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới
Bao biến số cho một đời nông nổi
Phép nội suy từ chối mọi lối mòn
Có lúc gần còn chút Epsilon
Em bỗng xa như một hàm gián đoạn
Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn
Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình
Tình yêu là định lý khó chứng minh
Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ
Bao lô gic như giận hờn dập xoá
Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng
Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng
phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng
Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng
Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều
Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.
Anh viết thư tặng người em gái nhỏ
Kỷ niệm ngày chung học mái trường xưa
Khi gặp em anh biết nói gì đây ?
Vì ta ở song song từ vô cực
Rồi một hôm ta đồng quy tại gốc
Em mỉm cười tiếp tuyến bên anh
Anh vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy rằng em xinh cực đại
Em chưa hiểu anh đành lòng phải giải
Bài toán hình bằng quĩ tích tương giao
Nhìn em cười anh định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau ta đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần ghi
Về hệ luận ái tình không ẩn số
Em không muốn anh cũng tăng tốc độ
Em hững hờ anh lại biến thiên nhanh
Chắc là em xác định tuổi thư sinh
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả
Tình tiệm cận riêng anh buồn khó tả
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Anh mong em đưa điều kiện tương lai
Cho anh sống với cõi lòng đơn giản
Anh với em tình yêu ta đồng dạng
Sống bên nhau chắc tỉ số cân bằng
Anh nghĩ rằng khỏi biện luận lăng nhăng
Mà chỉ lấy tiên đề ra áp dụng
Anh có thể chứng minh điều đó đúng
Vì tình ta như ngàn điểm điều hào
Nếu bình phương rồi lại lấy căn ra
Thì chẳng khác điểm nào trong quỹ tích
Yêu là gì cho tôi xin định nghĩa
Yêu chính là tình cảm của chiều cao
Hai tâm hồn đồng dạng yêu nhau
Rồi từ đó suy ra định lý
Yêu nối tiếp khi tình yêu chung thủy
Yêu dối lừa khi hai góc phụ nhau
Người yêu thật yêu rồi sẽ khổ đau
Tình đổ vở khi có đường phân giác
Muốn trùng bề mặt của tình yêu
Thì phải lấy hình chiếu của nụ cười
Đem nhân với chiều dài của góc mặt
Anh biết em trong phương trình hoá học
Và quen em khi phản ứng cân bằng
Từ phương trìng oxi_hoá mangan
Tình hai đứa hoà trong dung dịch
Và xa em khi hoà axit
Và quen em khi phản ứng cân bằng
Em nói em yêu những đường tròn
Ngàn đời không tính được số pi
Hơn nữa đường tròn luôn hoàn hảo
Anh bảo tròn trịa để làm chi?
Em nói em yêu toán dựng hình
Tuần tự các bước đúng như in
Anh nói cuộc sống không cần thế
Mà cần những bài toán chứng minh.
Em nói em yêu những phương trình
Cân bằng, sóng gió chẳng rung rinh
Anh bảo cũng cần bất đẳng thức
Để thấy giá trị của phương trình.
Em nói em yêu tuổi chúng mình
Hai đứa chung nhau một niềm tin
Anh bảo bây giờ em mới đúng
Anh với em, chung một chữ tình.
Đường vào tim em như đồ thị hàm số
Uốn ngoằn nghèo hệ toạ độ hàm sin
Anh yêu em bằng cách lấy trung bình
Dáng kiêu sa chia đôi cùng cá tính
Anh với em, hai đường thẳng song song
Biết nhau đấy, nào có mong gặp mặt
Đến chân trời, anh tin nó sẽ cắt
Dù bây giờ, em còn ngoảnh mặt quay đi.
Em đã nói bất đẳng thức cô si
Cả hai số đều phải dương mới được
Đôi môi em, cong hình hàm số ngược
Anh ước mình được là tiệm cận cho em.
Ánh mắt em, lát cắt vàng sắc lẹm
Cứa lòng anh đứt trọn vẹn từ tâm
Tình yêu em, phương trình vô số ẩn
Anh là nghiệm duy nhất của đời em.